Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013

Thơ Đặng Dung - Chu Văn An - Hàn Thuyên - Không Lộ Thiền Sư - Thời Lý Trần

Đặng Dung - 鄧容 

感懷
Cảm hoài
Cảm hoài (Người dịch: Hồ Đắc Hàm, Thái Văn Kiểm)
世事悠悠奈老何,
無窮天地入酣歌。
時來屠釣成功昜,
運去英雄飲恨多。
致主有懷扶地軸,
洗兵無路挽天河。
國讎未報頭先白,
幾度龍泉戴月磨。
Thế sự du du nại lão hà,
Vô cùng thiên địa nhập hàm ca.
Thời lai đồ điếu thành công dị,
Vận khứ anh hùng ẩm hận đa.
Trí chúa hữu hoài phù địa trục,
Tẩy binh vô lộ vãn thiên hà.
Quốc thù vị báo đầu tiên bạch,
Kỷ độ Long Tuyền đới nguyệt ma.
Tuổi về già, phải thời bối rối
Cả đất trời một hội mê say
Gặp thời kẻ dở nên hay
Anh hùng lỡ vận, đắng cay trăm phần
Lòng cứu chúa muốn vần trái đất
Gột giáp binh khôn dắt sông trời
Thù còn đầu đã bạc rồi
Mấy phen dưới nguyệt chuốt mài lưỡi gươm



Chu Văn An - 朱文安

江亭作
Giang đình tác
Cảm tác ở đình bên sông (Người dịch: Siêng@viethoc.org)
江亭獨立數歸舟,
風急灘前一笛秋。
斜日吟殘紅淡淡,
暮天望斷碧悠悠。
功名已落荒唐夢,
湖海聊為汗漫遊。
自去自來渾不管,
滄波萬頃羨飛鷗。
Giang đình độc lập sổ quy châu,
Phong cấp than tiền nhất địch thu.
Tà nhật ngâm tàn hồng đạm đạm,
Mộ thiên vọng đoạn bích du du.
Công danh dĩ lạc hoang đường mộng,
Hồ hải lưu vi hãn mạn du.
Tự khứ tự lai hồn bất quản,
Thương ba vạn khoảnh tiện phi âu.
Ðếm thuyền về lại bến bên sông,
Gió lộng vào bờ tiếng sáo trong,
Ngày xế mỏi ca hồng nhạt nhạt,
Trời chiều vời vợi xanh mênh mông.
Công danh quá khứ như là mộng,
Hồ hải chu du một tang bồng,
Tự tại đi về không bó buộc,
Nhìn âu tung cánh lướt trời không





春旦
Xuân đán
Sớm xuân (Người dịch: Nguyễn Tấn Hưng)
寂寞山家鎮日閒,
竹扉斜擁護輕寒。
碧迷草色天如醉,
紅濕花梢露未乾。
身與孤雲長戀岫,
心同古井不生瀾。
柏薰半冷茶煙歇,
溪鳥一聲春夢殘。
Tịch mịch sơn gia trấn nhật nhàn,
Trúc phi tà ủng hộ khinh hàn.
Bích mê thảo sắc thiên như tuý,
Hồng thấp hoa tiêu lộ vị can.
Thân dữ cô vân trường luyến tụ,
Tâm đồng cổ tỉnh bất sinh lan.
Bách huân bán lãnh trà yên yết,
Khê điểu nhất thanh xuân mộng tàn.
Nhà trên núi vắng thảnh thơi,
Cửa phên, nghiên chắn, làn hơi lạnh về.
Trời xanh, cỏ biếc, lê thê,
Ðầu cành hoa đỏ, đầm đìa hạt sương.
Thân cùng mây trắng vấn vương,
Lòng như giếng cổ chẳng thường gợn tăm.
Hương tàn, trà nguội, mấy tuần
Chim khe lảnh lót, kêu xuân, mộng tàn.


Hàn Thuyên 

VĂN TẾ CÁ SẤU

Ngặc ngư kia hỡi mày có hay
Biển Đông rộng rãi là nơi này
Phú Lương đây thuộc về thánh vực
Lạc lối đâu mà lại đến đây
Há chẳng nhớ rằng nước Việt xưa
Dân quen chài lưới chẳng tay vừa
Đời Hùng vẽ mình vua từng dạy
Xuống nước giao long cũng phải chừa
Thánh thần nối dõi bản triều nay
Dấy từ Hải Ấp ngôi trời thay
Võ công lừng lẫy bốn phương tịnh
Biển lặng sông trong mới có rày
Hùm thiêng xa dấu dân cày cấy
Nhân vật đều yên đâu ở đấy
Ta vâng đế mạng bảo cho mày
Hãy vào biển Đông mà vùng vẫy



Không Lộ thiền sư - 倥路禪師

NGƯ NHÀN

漁間
Ngư nhàn
Cái nhàn của ngư ông (Người dịch: Kiều Thu Hoạch)
萬里清江萬里天,
一村桑柘一村煙。
漁翁睡著無人喚,
過午醒來雪滿船。
Vạn lý thanh giang, vạn lý thiên,
Nhất thôn tang giá, nhất thôn yên.
Ngư ông thuỵ trước, vô nhân hoán,
Quá ngọ tỉnh lai, tuyết mãn thuyền.
Trời xanh nước biếc muôn trùng,
Một thôn sương khói, một vùng dâu đay.
Ông chài ngủ tít ai lay,
Quá trưa tỉnh dậy, tuyết bay đầy thuyền.










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét