Thứ Năm, 2 tháng 5, 2013

Cách phòng tránh tử vong khi trẻ sặc sữa

Một bé trai 10 ngày tuổi vừa tử vong tại Bệnh viện Đa khoa huyện Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh do sặc sữa khi đang bú mẹ. Vậy
Chị Nguyễn Thị T (26 tuổi), mẹ đẻ cháu bé vừa tử vong cho biết, khi đang cho con bú, thấy cháu bị khó thở, khóc nhiều, nên vợ chồng vội đưa bé đến Bệnh viện Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh cấp cứu.
Khi nhập viện, bé trong tình trạng ngạt thở, toàn thân tím tái, đồng tử giãn. Dù được bác sĩ tận tình cấp cứu nhưng cháu bé đã tử vong. Theo nhận định của các bác sí, cháu bé bị ngạt do sặc sữa khi bú và có dấu hiệu của bệnh về hô hấp.
Bác sĩ Phó Đức Nhuận – Bệnh viện Phụ Sản Trung ương, cho biết, sặc sữa thường gặp ở trẻ nhỏ, đặc biệt trẻ sơ sinh. Tuy nhiên, cũng có không ít trường hợp trẻ 3 – 4 tháng tuổi, bắt đầu biết tiếp xúc với những người xung quanh, vẫn bị sặc sữa.

Có rất nhiều nguyên nhân gây sặc sữa ở trẻ như: mẹ vừa cho con bú vừa nói chuyện với trẻ, trẻ mải hóng chuyện có thể ngậm sữa trong miệng không chịu nuốt. Lúc thích chí, trẻ cười, có thể gây sặc. Một số gia đình mua phải núm vú cao su có lỗ thông quá rộng; sữa chảy nhiều, chảy mạnh khiến trẻ không nuốt kịp…
Cũng có một số trẻ, không chịu bú bình, các bà mẹ dùng thìa hoặc chén đổ sữa vào miệng, ép uống khiến trẻ không nuốt kịp, dễ bị sặc. Đặc biệt, có một số thói quen gây nguy hiểm cho trẻ như bịt mũi bắt trẻ nuốt; đút thức ăn khi trẻ khóc; trẻ vừa ăn vừa ngủ hay các bà mẹ vừa ngủ, vừa cho con bú… khiến trẻ không nuốt được, khi thở mạnh có thể hít sữa lên mũi gây tắc được hô hấp.
Sặc là hiện tượng thức ăn, nước uống đi lạc vào đường thở (hay đường hô hấp) tại vùng hầu – họng.Trong cơ thể người, vùng hầu – họng nằm phía sau khoang miệng. Đó là “ngã tư” của đường ăn và đường thở. Tại ngã tư này, đường ăn đi từ khoang miệng qua hầu – họng xuống thực quản (để đi tiếp vào dạ dầy) còn đường thở đi từ mũi, qua hầu – họng xuống thanh quản và khí quản để đi vào phổi.
Bình thường, hoạt động của thần kinh vùng hầu – họng tạo nên phản xạ tự nhiên để thức ăn, nước uống không đi nhầm đường. Cụ thể là khi nuốt, thức ăn hoặc nước uống đi qua hầu – họng, tại đây, lưỡi gà ở vòm họng co lên, bịt kín đường thông lên mũi; ở thanh quản, nắp thanh quản (còn gọi là tiểu thiệt) sẽ đóng lại che kín đường thông vào thanh – khí quản. Vì thế, chỉ còn một đường duy nhất cho thức ăn, nước uống từ hầu họng đi vào thực quản.
Vì đường thông khí đã đóng lại nên trong lúc đang nuốt thì người ta không thở. Trường hợp nếu đang nuốt lại có phản xạ thở thì gây ra hiện tượng sặc.
Các phản xạ tự nhiên này có ngay từ khi trẻ mới chào đời (các cháu sinh non tháng, do thần kinh phát triển chưa đầy đủ, các phản xạ này chưa hoàn thiện nên tình trạng sặc dễ xẩy ra nhiều hơn).
Sặc rất nguy hiểm cho trẻ nếu thức ăn nước uống bị hít vào trong phổi. Nếu sặc nặng và không được cấp cứu kịp thời, trẻ có thể tử vong nhanh chóng.

Xử trí thế nào?

Bác sĩ Nhuận khuyên, để hạn chế tình trạng trẻ bị sặc khi cho bú, cho ăn, bà mẹ và các bảo mẫu cần chú ý:
- Khi cho bú, trẻ thường bị sặc ngay từ những dòng sữa đầu tiên, dù là bú mẹ hay bú bình cũng vậy vì lúc này dòng sữa đổ vào miệng bé ào ạt và đột ngột; nhất là khi cháu bé đang đói.
Do đó, mẹ phải giữ bầu vú (hoặc không bao giờ đục lỗ đầu vú cao su to quá) để hạn chế tốc độ dòng sữa không cho chẩy quá nhanh vào miêng bé lúc ban đầu.
- Khi cho bé uống sữa, ăn cháo hoặc ăn bột cũng phải cho ăn, uống từ từ. Chờ trẻ nuốt xong miếng trước rồi mới cho ăn tiếp miếng sau. Không ép buộc, dọa nạt cháu.
- Trong lúc trẻ đang bú hoặc đang ngậm thức ăn trong miệng, không nói chuyện hoặc làm cho trẻ cười vì phản ứng của trẻ khi cười, nói sẽ làm thông đường thở trong lúc miệng bé đang có thức ăn, nước uống.
- Nếu trẻ đang khóc thì phải dỗ cho bé nín rồi mới cho ăn hay bú. Đặc biệt khi trẻ đang nức nở là lúc có những nhịp hít vào mạnh sau cơn khóc cũng phải chờ cho qua rồi mới cho ăn hay bú.
- Không bao giờ được bịt mũi hoặc miệng trẻ để buộc bé phải nuốt thức ăn khi trẻ ngậm trong mồm như một số bà mẹ đã làm và nhiều trường hợp đã gây hậu quả nghiêm trọng.
Trường hợp không may trẻ đang bú hay ăn bị sặc thì ngay lập tức ngừng việc cho ăn, cho bú; Nếu trẻ đang được mẹ bế bú thì lật nghiêng đầu trẻ sang một bên hoặc lật sấp trẻ xuống; nếu trẻ đang ngồi hoặc đứng thì giúp trẻ ngả đầu và thân mình ra phía trước để chất gây sặc có thể thoát ra ngoài, không chạy vào đường thở.
Trường hợp trẻ ho rũ rượi, mặt đỏ tía hay tím tái, mẹ lập tức ngậm miệng mình vào mũi con, một bàn tay bịt miệng trẻ lại (trường hợp con còn quá nhỏ thì ngậm miệng cả vào mồm và mũi bé) mút thật mạnh để thức ăn trong đường thở của bé được hút vào miệng mình rồi nhổ ra ngoài. Có thể làm như thế vài lượt rồi cho trẻ đi cấp cứu kịp thời.

Cách cho trẻ bú để tránh sặc

- Với trẻ bú sữa bình: Bình pha sữa của trẻ phải tiệt trùng bằng cách luộc kỹ, đảm bảo vệ sinh khi pha sữa, lỗ thông đầu vú không nên đục quá rộng, tốt nhất đục 1-2 lỗ bằng đầu kim băng ở bên núm vú.
Khi trẻ bú, nên nghiêng chai sữa khoảng 45 độ để sữa ngập lỗ thông, trẻ không mút phải nhiều không khí, dẫn đến nôn sau bữa ăn.
Khi cho bú phải để trẻ bú từ từ và liên tục kiểm tra xem trẻ có nuốt kịp không?
- Với trẻ được nuôi bằng sữa mẹ: nếu sữa mẹ xuống quá nhiều mà trẻ chưa nuốt kịp, người mẹ có thể dùng hai ngón tay kẹp bớt đầu vú lại ngăn bớt sữa xuống.
Ban đêm, muốn cho trẻ ăn, bà mẹ nên ngồi dậy ngay ngắn, bế trẻ lên bằng hai tay đặt trẻ ở tư thế thoải mái, lúc đó mới bắt đầu cho trẻ bú. Sặc sữa có thể gây nguy hiểm cho trẻ nhũ nhi. Tai biến này thường gặp ở những trẻ không được nuôi bằng sữa mẹ.

Phòng tránh chết đuối - THUỶ

"Sông sâu chớ lội, đò đầy chớ sang"

Không biết bơi vẫn có thể thoát chết đuối


Thống kê năm 2010 của Bộ Lao động - Thương binh - Xã hội cho thấy tỷ lệ trẻ đuối nước tại Việt Nam cao nhất so với các nước trong khu vực. Trung bình mỗi ngày có 10 trẻ tử vong vì lý do này, chủ yếu ở độ tuổi 7-15.
Báo cáo của Bộ Y tế cũng cho thấy tỷ suất đuối nước ở trẻ em nước ta cao gấp 10 lần các nước phát triển. Trong đó, hơn một nửa số trường hợp bị đuối nước xảy ra trong các hoạt động ngoài trời khi trẻ chơi gần nhà. Trẻ em ở nông thôn chết đuối nhiều hơn thành thị.
Tiến sĩ Phạm Anh Tuấn, giám đốc Trung tâm E-Bơi, Hà Nội cho biết, khi một người bị chất dịch (thường là nước) tràn vào mũi miệng làm cho không thở được thì sẽ bị đuối nước. Đuối nước lâu, não thiếu oxy, người sẽ bị chết ngạt. Như vậy, chết đuối là do nước sặc vào đường hô hấp gây phản ứng co thắt dẫn tới ngạt thở, gây tử vong. 
Theo ông Tuấn, người ta vẫn nghĩ chết đuối là do không biết bơi. Nếu không muốn chết đuối, phải xuống nước học một kiểu bơi nào đó, ví dụ bơi ếch, bơi sải, bơi ngửa... Thực tế, nhiều người, kể cả biết bơi, thậm chí bơi giỏi, nhưng vì chủ quan, hoặc chuột rút, hay mắc sẵn các bệnh nào đó... vẫn có thể bị đuối nước; và lại có cả trẻ em chết đuối ở những nơi nước nông không bơi được như ngã úp mặt vào xô, chậu, chum vại chứa nước trong nhà.
Ảnh: Minh Thùy.
Biết các kỹ thuật phòng chống chết đuối sẽ giúp cả người lớn và trẻ nhỏ yên tâm hơn mỗi khi ở môi trường sông nước. Ảnh: Minh Thùy.

Hơn nữa, khi dân số ngày càng tăng, điều kiện cơ sở hạ tầng, kỹ thuật cho việc học bơi còn thiếu, khi an toàn giao thông đường thuỷ chưa đảm bảo, hàng năm vẫn sẽ có nhiều người chết đuối, nhất là trẻ em.
Vì vậy, theo ông Tuấn, ngoài việc giáo dục, tuyên truyền nâng cao nhận thức phòng chống chết đuối với phương châm “phòng bệnh hơn chữa bệnh”, cần một cách khác để phòng chống đuối nước - một cách giúp mọi người có thể sống sót nếu chẳng may bị rơi xuống nước, dù họ chưa hề biết bơi. Và đó là kỹ thuật “Bơi tự cứu” hay “Bơi sống sót”.
Ông Tuấn cho biết, kỹ thuật “Bơi tự cứu” rất đơn giản, không tốn kém, ai cũng có thể tập dượt trước cả trong tư duy lẫn thực hành để sử dụng khi chẳng may bị rơi xuống nước.
Với phương pháp này, người không biết bơi, khi rơi xuống nước vẫn có thể sống sót nhờ thực hiện 4 bước sau đây:
- Bình tĩnh nhắm mắt, ngậm miệng, nín thở (có thể lấy tay bịt mũi) để phổi không bị sặc nước, trở thành cái phao cứu sinh đẩy người nổi dần lên.
- Tiếp tục thả lỏng người để nước đẩy lên sát mặt nước trở về tư thế bập bênh bán an toàn, đầu nổi sát mặt nước, chân ở phía nước sâu.
- Dùng tay hoặc chân làm mái chèo, quạt nước đẩy đầu nhô khỏi mặt nước hoặc cũng có thể quạt nước xiên, đẩy người bơi đi dễ dàng bởi trong nước người trở nên nhẹ hơn so với trên cạn.
- Khi chuyển động lên xuống, tới trước hãy nhớ trên mặt nước, há miệng to thở vào nhanh và sâu, dưới mặt nước ngậm miệng, thở ra từ từ bằng mũi, hoặc bằng mồm.
Theo ông Tuấn, với cách này, người ta có thể tồn tại dưới nước khá lâu, chờ người đến cứu, hoặc lợi dụng dòng chảy để chuyển vào chỗ nông hơn. Và tất cả những bước trên đều có thể luyện tập dần dần trên cạn và có thể giáo dục cho trẻ từ khi còn ở trường mầm non.
Nhìn nhận về kỹ thuật bơi tự cứu trong việc phòng chống đuối nước, nhất là cho trẻ em, ông Nguyễn Trọng An, phó cục trưởng Cục chăm sóc và bảo vệ trẻ em cho biết, đây là một cách đi đúng, và cần phối hợp song song giữa luyện tập trên cạn và dưới nước.
Ông An cho biết, những năm qua, giảm số trẻ bị đuối nưới luôn là một trong những mục tiêu cấp thiết ở nước ta. Nhiều tổ chức phi chính phủ cũng đã vào cuộc giúp đỡ chúng ta thực hiện mục tiêu này, song, hiện trạng trẻ đuối nước cao vẫn chưa được khắc phục.
Thực tế, Bộ giáo dục đào tạo cũng đã phát công văn yêu cầu dạy bơi để phòng chống đuối nước cho học sinh ngay từ cấp tiểu học, song vẫn chưa thấy sự chuyển biến nào đáng kể, mà nguyên do chính vẫn là thiếu bể bơi, thiếu người dạy bơi.
Ông An cho rằng, thực ra, một trong những vấn đề cản trở nằm ở chỗ nhiều người quá cầu toàn trong việc dạy bơi cho trẻ: phải có bể bơi đạt tiêu chuẩn, nước phải đảm bảo chất lượng...
"Nếu muốn cơ sở vật chất thật tốt mới học bơi, dạy bơi thì quá khó với một nước nghèo như chúng ta. Trong khi, chúng ta hoàn toàn có thể thực hiện việc này bằng những cách đơn giản hơn, như học bơi trên cạn, học bơi bằng những bể đơn giản, giá rẻ có giá đỡ, có thể xả nước vào, sử dụng trong 5 năm như đã làm mô hình thí điểm ở Đà Nẵng, hoặc sử dụng lồng bơi có thể mang đi mang lại như ở đồng bằng sông Cửu Long", ông An nói.
Ông cho rằng, tại thời điểm này, giúp trẻ biết bơi, có kiến thức phòng chống chết đuối, quan trọng hơn việc quan tâm xem bể bơi thế nào tốt, chất lượng nước phải thế nào mới cho con đến...

Thơ phòng chống chết đuối của Tiến sĩ Phạm Anh Tuấn, giám đốc Trung tâm E-Bơi, Hà Nội
Để phòng chết đuối bạn ơi,
E-Bơi xin dặn mấy lời sau đây:
Đừng lên đò chở quá đầy!
Đừng đi bơi lội giữa ngày bão giông!
Trẻ nhỏ bơi, người lớn trông,
Ao, chuôm rào kín thì không việc gì.
Suối, hồ, sông biển … hiểm nguy,
Học sinh, trẻ nhỏ chớ đi một mình.
Mặt nước bằng phẳng, lặng thinh,
Nhưng bao tai họa đang rình đợi ta.
Hố sâu, đất sụp, bùn sa…
Gặp nơi như thế, sẽ là nguy thôi.

Ăn no đừng tắm bạn ơi,
Dạ dày nó “kiện”, “chuột” thời “rút” gân.
Tập bơi nên chọn chỗ gần,
Nước nông, quen thuộc, khi cần kêu to.
“Qua sông thì phải luỵ đò”,
Áo phao nên mặc để cho an toàn.
Thi bơi, nhảy cắm, đùa càn,
Nơi nước sâu, xiết xin ngàn lần không.
Thấy người gặp nạn nơi sông,
Nếu không bơi giỏi thì không nên liều.
Nhanh chân, nhanh miệng ta kêu,
Gọi người đến cứu là điều khôn ngoan.
Vui chơi nhưng phải an toàn,
Không nhảy xuống nước khi toàn mồ hôi.

Minh Thuỳ


Phòng tránh chết đuối cho trẻ em

Trẻ em bị chết đuối đang là vấn đề rất lo ngại vì trẻ em sức yếu nên dễ bị ngạt thở khi ngã xuống nước, dù chỉ rất ít nước trẻ cũng có thể bị chết đuối. Gia đình và những người chăm sóc trẻ em cần lưu ý:

            Cho trẻ em đi tắm, bơi ngoài ao, hồ, sông, suối cần có người lớn đi kèm.

Làm rào chắn quanh ao, hồ nước, rào chắn quanh nhà nơi sông nước để bảo vệ trẻ em khi chơi đùa không bị ngã xuống nước.
Đậy lắp các hố nước, rãnh nước, giếng, bể, chum vại, sau khi sử dụng.
Có người lớn đưa trẻ đi học trong mùa mưa lũ, đặc biệt khi phải đi qua sông, suối.
Mặc áo phao cho trẻ em khi đi qua thuyền, phà.
Hướng dẫn tập bơi cho trẻ em.

Dạy con kỹ năng tự vệ từ nhỏ


Kỹ năng tồn tại hợp lý

Ông Trần Mạnh Hoàng, chuyên gia giáo dục kỹ năng sống, Câu lạc bộ Bồi dưỡng Kỹ năng mềm cho rằng, trong sự việc đau lòng này, ngoài nguyên nhân khách quan, một vấn đề khác cũng nên lấy làm bài học cho các vị phụ huynh.

Đó là việc các em phần nào còn thiếu kỹ năng tự vệ hay có thể nói là kỹ năng để tồn tại một cách hợp lý, chẳng hạn như nhận biết được mối nguy hiểm và biết bảo vệ mình trước những hoàn cảnh hoặc sự việc tiềm ẩn rủi ro. Ngay từ nhỏ trẻ cần phải được dạy để biết rằng dao, kéo, những vật sắc nhọn, hay lửa, nước, điện, nước sôi, người lạ... là những hoàn cảnh và sự vật tiềm ẩn những rủi ro chết người. Hay khi trẻ lớn hơn, người lớn cần phải giúp trẻ có nhận thức rõ ràng và có kỹ năng quản lý bản thân thì mới có những ứng xử đúng trong từng hoàn cảnh.

Bố mẹ thường lo lắng và tìm cách ngăn cấm con trước những nguy cơ rủi ro nhưng lại không giải thích cho trẻ vì sao và hậu quả có thể xảy ra thế nào. Với tâm lý lứa tuổi thích tìm hiểu, khám phá, vô tình sự ngăn cấm này lại càng khiến trẻ tò mò, muốn tìm hiểu.

Tu ve - ky nang "song con" cho tre nho
Nếu trẻ không thể tự vệ, thì không thể chống chọi được với những khó khăn trong thực tiễn khách quan (ảnh minh họa).
Hoặc nhiều bậc cha mẹ lại chọn việc làm hộ con trong những vấn đề khó khăn, những tình huống rủi ro và cho rằng như vậy là để bảo vệ con. Thực tế, người lớn chúng ta không thể luôn bên cạnh trẻ, nên hãy hướng dẫn trẻ để có thể tự phục vụ mình, nhận biết được những gì nguy hiểm cần tránh và cách ứng phó, xử lý các tình huống đó thế nào.

Chẳng hạn, khi trẻ đã lớn, thay vì pha sữa cho con, bạn hãy hướng dẫn để con biết rót nước nóng sao cho không đổ hay không tràn ra ngoài, biết cầm cốc sao cho không bị bỏng, hay cách sử dụng dao để không làm đứt tay, hoặc khi bếp gas có mùi thì xử lý ra sao..." ông Hoàng cho hay.

Bài học hằng ngày

Theo chuyên gia tâm lý Lê Thị Túy, Trung tâm Tuổi trẻ Hạnh phúc và Kỹ năng sống, không ít trường hợp tai nạn đã xảy ra từ chuyện trẻ đi cắt dây điện tiếp địa, đào vỏ đạn pháo, bom bi để bán đồng nát, hay trèo cây bên bờ ao, bờ suối... Tất cả đều là những mối nguy hiểm rình rập các em, mà người lớn cần thấy trước vấn đề để giáo dục cho các em kỹ năng phòng vệ trước những nguy hiểm đó.

Tuy nhiên, việc giáo dục kỹ năng tự phòng vệ cho trẻ hiện nay vẫn trong vòng luẩn quẩn. Lo ngại con có thể gặp những mối nguy hiểm trong cuộc sống bên ngoài, sau giờ học cha mẹ thường chỉ còn cách "nhốt" con ở nhà nhưng ở nhà nhiều trẻ lại không có va chạm thực tế, kém kỹ năng.

Dù bố mẹ có dạy con các bài học để biết tự bảo vệ bản thân trong tình huống này, tình huống khác, nhưng mọi kỹ năng phải được hình thành từ thực tế cuộc sống, nếu không sẽ chỉ là những bài học lý thuyết suông. Chỉ có sự va chạm thực tế mới giúp trẻ rút ra những bài học và tự mình biết ứng xử trong từng hoàn cảnh xảy đến; Nếu không trẻ sẽ không thể tự vệ, không thể chống chọi được với những khó khăn trong thực tiễn khách quan. "Không một bài học nào bằng trẻ được rèn luyện trong môi trường thực tế mà gia đình và xã hội tạo ra hàng ngày", chuyên gia Lê Thị Túy nhấn mạnh.

Những bài học tình huống mà bạn tạo ra và chơi cùng con hằng ngày sẽ giúp trẻ học được cách phản ứng hay xử lý trong những hoàn cảnh khó khăn, như lúc lạc đường, khi gặp người lạ rủ rê hay sự cố xảy ra khi ở nhà một mình... Ngoài ra, những câu chuyện, những tai nạn nhìn thấy, nghe thấy trên các phương tiện truyền thông, chẳng hạn như vụ việc đáng tiếc với 4 bạn nhỏ nói trên đều có thể biến thành bài học chia sẻ với trẻ, giúp con hiểu trong tình huống đó nên làm gì, vì sao bị như thế?...

Theo Bee
Việt Báo (Theo_VTC)

Làm gì khi bị đe doạ vì tình

1. Không xúc phạm, khinh bỉ đối tượng
 
Khi một người trực tiếp đe doạ hay gửi tin nhắn đe doạ tới bạn thì mục đích ban đầu họ chỉ muốn đe doạ thôi. Vì vậy, trong mỗi lần nói chuyện (hay trả lời tin nhắn), nếu thấy diễn biến của những lần nói chuyện căng thẳng tăng dần lên thì bạn cần phải xoa dịu bằng cách không sử dụng những từ ngữ xúc phạm hay bày tỏ thái đội khinh bỉ, coi thường nhân cách và gia đình đối tượng, đặc biệt là với người mà bạn muốn chia tay hoặc với những người yêu bạn đơn phương. Việc xoa dịu là để tránh tình trạng đẩy họ rơi vào trạng thái tự ái, kích động tiêu cực do mất kiểm soát.

2. Nên nhờ sự hỗ trợ của người thân, bạn bè
 
Khi bị đe doạ, bạn hãy kể chuyện cho người thân, bạn bè để được tư vấn và giúp đỡ. Thời gian này, nếu có việc phải ra ngoài, bạn không nên đi một mình mà hãy đi cùng với một ai đó. Đặc biệt, khi đi gặp gỡ, chuyện trò với đối tượng, bạn nên chọn điểm hẹn là chỗ đông người để đối tượng khó có cơ hội “ra tay”.

Trong trường hợp bạn cảm thấy bế tắc, không có cách giải quyết thì có thể gọi điện hay trực tiếp đến các trung tâm tư vấn tâm lý để được tham vấn.

3. Tạm lánh đến nơi an toàn
 
Khi cảm nhận thấy sự đe doạ trở nên căng thẳng, nếu điều kiện thì nên tạm thời thay đổi, di chuyển chỗ ở đến nơi an toàn một thời gian nhất định để chờ cho sự nóng giận cũng như kỳ vọng của đối tượng với mình phai nhạt đi. Thông thường, thời gian sẽ giúp xoa dịu những cơn giận dữ cũng như làm mờ đi những kỳ vọng. Lúc ấy, bản thân đối tượng cũng sẽ cân bằng tâm lý trở lại.

Tuy nhiên, để tránh tình trạng này xảy ra thì ngay từ ban đầu, nếu bạn không có tình cảm với một người nào đó thì không nên để cho họ đặt quá nhiều kỳ vọng mà nên tỏ rõ thái độ tình cảm của mình. Chẳng hạn: Không yêu nhưng khi đối tượng mời đi uống nước vẫn đi, gửi mail vẫn trả lời ỡm ờ, gửi quà (hoa hồng) vẫn nhận... khiến đối tượng cảm giác như bạn đã chấp nhận tình cảm của họ rồi. Vì vậy khi mối tình không được đáp trả, đối tượng trở nên thất vọng, cảm giác như bị bỡn cợt tình cảm. Với những người biết kiểm soát tốt bản thân thì họ sẽ vượt qua điều này dễ dàng hơn. Nhưng với những người có đời sống nội tâm bị tổn thương, bị stress tạm thời thì họ sẽ có những phản ứng tiêu cực nguy hại do không kiểm soát được bản thân.

4 Không nên trang bị vũ khí
 
Nếu dư dả về kinh tế, bạn có thể thuê vệ sĩ nhưng không nên thuê xã hội đen để “giải quyết” hay đe doạ lại đối tượng đang đe doạ mình. Ngoài ra, bạn cũng không nên tự trang bị vũ khí vì điều đó dễ làm cho bạn bị thay đổi vị trí - từ người bị đe dọa là nạn nhân lại trở thành người vi phạm pháp luật.

5 Báo công an
 
Bạn nên báo với nhà chức trách khi cảm thấy bị đe doạ đến sức khoẻ, tính mạng. Nơi bạn có thể tố cáo là công an xã/phường, quận nơi mình thường trú (tạm trú). Với trường hợp khẩn cấp, thì báo cho lực lượng cảnh sát phản ứng nhanh (113).  Khi tiếp nhận đơn tố cáo, nếu nơi nhận đơn là công an phường (xã) thì đơn vị này có trách nhiệm xác minh lá đơn có đúng như nội dung, người bị tố cáo có đe dọa người làm đơn hay không. Sau đó, công an phường (xã) báo cáo cho cấp quận, huyện - đơn vị có chức năng điều tra để có phương án đấu tranh với người bị tố cáo cũng như bảo vệ người tố cáo. Theo Luật Tố tụng hình sự, sau khi nhận đơn tố giác tội phạm, đơn vị nhận đơn phải có trả lời cho người tố cáo trong vòng 20 ngày, nếu vụ việc phức tạp thì không quá hai tháng.

Khi đến tố cáo tại công an phường, bạn cần cung cấp đầy đủ thông tin, chứng cứ trong đơn tố cáo để cơ quan công an xác định mức độ của tình trạng để có phương án phù hợp.  Ban đầu, lực lượng công an sẽ mời đối tượng trong đơn tố cáo lên làm việc để giáo dục, răn đe. Nếu việc giáo dục, răn đe chưa có hiệu quả, lực lượng công an sẽ có những phương án cụ thể để bảo vệ người bị đe dọa, xử lý người đe dọa. Nếu xác định có đủ chứng cứ, điều kiện để định tội đe dọa giết người, cơ quan công an sẽ khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can để điều tra về hành vi đe dọa giết người của đối tượng.
 
Dạy trẻ kỹ năng sống từ khi còn bé

“Hiện nay chúng ta mới chỉ tập trung dạy tri thức cho trẻ để đi thi cử đỗ đạt mà chưa chú trọng đến việc dạy trẻ kỹ năng sống. Với kỹ năng phòng vệ thì thường là những phản xạ không điều kiện như sờ vào nước thấy nóng thì rụt tay lại, thấy bụi thì nhắm mắt… Còn những kỹ năng của từng cá nhân khi phải đương đầu với những tình huống xã hội thì đang bị hổng rất nhiều. Ngày bé, khi bị bạn bè bắt nạt thì về mách cha mẹ. Trong lớp thì mách cô giáo. Lớn lên thì dựa vào đám đông. Vì vậy, muốn con bạn có khả năng tự vệ thì phải nên dạy trẻ từ khi còn bé” - TS tâm lý Nguyễn Hồi Loan, Trường ĐH KHXH&NV cho hay.
(Ghi theo tư vấn của Ths Lê Minh Công, Trung tâm Tâm lý học ứng dụng Sông Phố)